Cha tôi - Thầy giáo thương binh Đinh Đức Lâm
15:31 15/07/2024
Tôi luôn trân trọng kính yêu Cha Mẹ biết ơn những gì Cha Mẹ đã lam lũ vất vả, hi sinh cho 3 anh em chúng tôi, nhưng bình thường cũng chỉ biết thể hiện bằng việc làm hành động báo hiếu Cha Mẹ chứ cũng chưa khi nào thốt lên nói được tiếng lòng trực tiếp với Cha Mẹ mình rằng “Con rất yêu quý, rất kính trọng và rất biết ơn Cha Mẹ”. Đó là dòng chia sẻ của Thạc sĩ, Doanh nhân Đinh Thị Thúy - Tổng Giám đốc Công ty Cổ phần MISA - Công ty hàng đầu về cung cấp những sản phẩm phần mềm chất lượng nhất Việt Nam hiện nay.(VINEN) -
Đến bây giờ khi Tôi đã bước vào ngưỡng tuổi 50, công danh sự nghiệp và hạnh phúc gia đình cũng tạm ổn, tôi luôn nhận thấy cuộc đời Tôi rất may mắn vì có nền tảng gia đình tốt, có môi trường làm việc tốt tại MISA và 5 người ảnh hưởng quyết định trực tiếp đến số mệnh tôi đó chính là Cha tôi, Mẹ tôi, Chồng tôi, Chủ tịch MISA Lữ Thành Long và Mẹ chồng tôi (Bố chồng tôi mất sớm từ năm 2005). Người tạo nền móng giáo dục cho tôi đầu tiên và luôn bên Tôi lúc vui lúc buồn, thấu hiểu, chia sẻ nhất với Tôi đó chính là Cha tôi - Thầy giáo Thương binh Đinh Đức Lâm, sinh ngày 24/7/1945 (AL) và hiện đang sống vui khoẻ cùng vợ - thân sinh ra tôi, tại Thôn Quan Lộc, Xã Tiên Động, Huyện Tứ Kỳ, Tình Hải Dương.
Cha Mẹ là 2 người cả đời lam lũ, hi sinh và dạy bảo 3 anh em chúng tôi nên người.
Tôi được nghe kể khi Bà Nội tôi mang thai Cha tôi được 3 tháng thì Ông Nội ốm mất vì bệnh thương hàn. Bố tôi sinh ra không biết mặt Cha, đúng năm đói kém. Sau bao đổi thay, gia đình tôi dựng nhà sinh sống trên nền đất chợ Đấm với bao người đã chết đói năm 1945. Những năm 60, Bà Nội tôi cùng với hai anh chị của Cha tôi (Bác Khâm, Bác Lai) đã tằn tiện, nhường cơm xẻ áo tập trung cho Cha tôi ăn học tốt nghiệp Trung cấp sư phạm về làm Thầy giáo làng tháng 9/1965. Rồi nghe theo tiếng gọi của Tổ quốc Cha tôi và Bác tôi đã lên đường nhập ngũ năm 1968, hành quân đi vào chiến trường Miền Nam. Cha tôi bị thương nặng ngày 29/3/1970 phải ra Bắc điều dưỡng hơn 1 năm, trong thời gian này Cha tôi đã được chị gái giới thiệu cô thôn nữ xinh xắn là Mẹ tôi quê ở Xã Nguyên Giáp. Cha Mẹ tôi tổ chức đám cưới vào đúng mồng 4 Tết năm 1972.
Thạc sĩ, Doanh nhân Đinh Thị Thúy - Tổng Giám đốc Công ty Cổ phần MISA
Kể về chuyện tình yêu thời chiến tranh của Cha tôi cũng là một câu chuyện dài rất đẹp nhưng cũng rất bi thương vì tiền tuyến ra trận mà Cha tôi và cô người yêu xinh đẹp cùng dạy học trên đất Thanh Hồng, Thanh Hà, Hải Dương đã phải chia tay. Chiến tranh khốc liệt, không biết sống chết thế nào nên Cha tôi đã viết thư về bảo người yêu cứ đi lấy chồng đừng chờ đợi phí hoài tuổi Xuân và khi Cha tôi bị thương quay về thì cô người yêu đã đi lấy chồng thật. Nhưng có lẽ cũng là số phận định đoạt, trong cái rủi có cái may, nhờ đó Cha tôi đã gặp Mẹ tôi để có ba anh em chúng tôi như bây giờ. Mẹ tôi cũng là người phụ nữ xinh đẹp, thông minh, tảo tần chịu khó, chiều chồng thương con hết mức, vì hoàn cảnh khó khăn nên không được đi học đầy đủ thôi chứ ở đâu Mẹ tôi cũng được mọi người quý mến và tôn trọng.
Đến tháng 9/1972 Cha tôi trở về quê hương tiếp tục làm Thầy giáo làng. Với những chiến công lập được trong cuộc kháng chiến chống Mỹ, Cha tôi đã được phong tặng danh hiệu Dũng sỹ diệt Mỹ và Huân chương Giải phóng Miền Nam. Niềm vinh dự tự hào cho Cha tôi và gia đình tôi. Tôi rất hãnh diện về điều này. Bác tôi cũng bị thương rồi bị địch bắt đi tù đầy tại nhà tù Phú Quốc, gia đình ở nhà nhận giấy báo tử rồi đến năm 1973 sau khi hiệp định Paris ký kết, Bác tôi đã trở về như một kỳ tích sau Chiến tranh. Đây chính là những tình tiết thực tế, xúc động trong cuốn Nhật ký “Nhớ đêm cõng bạn lạc rừng” được Nhà văn Đặng Vương Hưng biên soạn từ cuốn Nhật ký chiến tranh bản gốc ghi tay của Cha tôi - Người Thầy giáo Thương binh Đinh Đức Lâm.
Cuốn Nhật ký “Nhớ đêm cõng bạn lạc rừng” của Cha tôi đã được gia đình tôi tổ chức lễ ra mắt vào ngày 18/11/2020 tại Hà Nội với sự chứng kiến của gần 200 khách mời, người thân, phóng viên báo đài. Đây là dấu mốc tôi đã mong muốn thực hiện để thể hiện sự Tri ân sâu sắc tới Cha và Bác tôi, những cựu chiến binh nhân chứng sống của cuộc chiến tranh chống Mỹ ác liệt.
Ngày tổ chức lễ ra mắt Cuốn Nhật ký “Nhớ đêm cõng bạn lạc rừng”, trong tôi trào dâng niềm xúc động cùng sự tự hào vì đã phần nào báo hiếu được Cha, tri ân được Cha và Bác trong những năm tháng bom đạn dày xéo.
Cha tôi là Thầy giáo, đã từng qua chiến tranh nên Cha thấu hiểu chỉ có việc học mới giúp người nông dân thoát khỏi nghèo đói xây dựng quê hương đất nước ngày càng giàu mạnh hơn. Chính vì thế Cha tôi đã quyết tâm cùng Mẹ tôi - người nữ nông dân chính hiệu, tảo tần, chắt bóp và cả đi vay mượn để đầu tư cho ba anh em tôi ăn học, tốt nghiệp cấp 3, thi đỗ Đại học. Anh trai tôi Đinh Mạnh Hùng SN1974 tốt nghiệp Kỹ sư Cầu đường Đại học Giao thông vận tải, nay cũng có công ty riêng tự xoay sở kinh doanh; Em gái tôi Đinh Thị Vân SN 1980 tốt nghiệp Khoa Kế toán Trường Đại học Công Đoàn nay đang làm Trưởng phòng Triển khai Chăm sóc Khách hàng Văn phòng Đại diện MISA tại Hà Nội, được nhiều khách hàng, đồng nghiệp yêu quý vì sự tận tình, tốt bụng của em; Còn tôi tốt nghiệp Đại học Tài chính Kế toán Hà Nội năm 1998, ra trường vào MISA làm việc gắn bó 26 năm qua và đang đảm nhận vị trí Tổng Giám đốc năm thứ 8. Với ba người con, nay Cha Mẹ tôi đã có 10 cháu nội ngoại (6 trai 4 gái) thi thoảng có dịp quây quần sum họp tại quê hương hoặc trên Hà Nội.
Những khoảnh khắc bên cạnh Cha Mẹ, anh chị em cùng tổ ấm nhỏ của mình luôn là động lực lớn lao để tôi kiên cường vượt qua mọi thử thách trong cuộc sống.
Tôi vẫn nhớ như in những lời chỉ dạy của Cha từ khi tôi còn rất nhỏ: Luôn thương yêu, đoàn kết, giúp đỡ mọi người xung quanh “Con giúp người này thì người khác sẽ giúp con, đừng bao giờ giúp đỡ ai mà trông chờ người đó phải trả ơn con”. Điều này đã theo tôi suốt năm tháng cuộc đời nên khi có thể giúp đỡ được ai là tôi hết lòng giúp đỡ mà không nề hà bất cứ việc gì. Chính vì tư tưởng và quan điểm sống như vậy nên Tôi cũng giống Cha tôi ở điểm có rất nhiều mối quan hệ bạn bè quen biết rộng và thường rất yêu quý tôn trọng nhau, sẵn sàng giúp đỡ nhau những lúc khó khăn, Tính cách này cũng lan truyền sang cả Chồng tôi nên bạn bè gia đình tôi rất đông, địa chỉ nhà riêng thường là nơi tụ họp gặp gỡ bạn bè của cả hai vợ chồng, xóm phố coi nhà tôi như là Nhà văn hoá của Xóm Lotus3. Chúng tôi phải cảm ơn Cha tôi về tính tình sởi lởi trời cho như vậy.
Cha tôi là Thầy giáo dạy Văn và cũng có 2 năm Hiệu phó và 16 năm là Hiệu trường Trường cấp 1,2 xã Quang Trung và Xã Tiên động (1974-1982), được rất nhiều học trò và Thầy cô giáo qua các thế hệ yêu quý kính trọng. Năm học 1984-1985, Cha tôi vinh dự được trao tặng danh hiệu Chiến sỹ thi đua cấp tỉnh khi dẫn dắt Trường Phổ thông Cơ sở Xã Tiên động là lá cờ đầu khu hạ Tứ Kỳ. Vì thế tôi cũng được thừa hưởng tính cách của nhà quản lý, nhà lãnh đạo biết thu phục Nhân tâm từ Cha tôi, làm lớp trưởng trong suốt 12 năm, 24 năm đảm nhiệm các vị trí quản lý tại MISA và đi đến đâu cũng được mọi người nể phục tin tưởng giao trọng trách đứng đầu dẫn dắt. Khả năng viết và phát biểu trước đám đông tôi cũng giống Cha tôi. Đúng là nghiệm lại tôi thấy Cha tôi đã ảnh hưởng rất nhiều đến tính cách và quan điểm sống và làm việc của tôi. Làm gì cũng luôn có trách nhiệm đến cùng, đề cao vai trò tập thể và luôn trung thực, thẳng thắn, đặt lợi ích tập thể lên trước, đặc biệt là những việc tốt cho quê hương, cho xã hội, vì sự phát triển của đất nước.
Doanh nhân Đinh Thị Thúy - Tổng Giám đốc Công ty Cổ phần MISA, Thành công hôm nay, nhờ công Cha và Mẹ
Kể về Cha tôi không ngòi bút nào kể hết cuộc đời 80 năm qua của Ông, cũng có những lúc thăng lúc trầm, đau đớn khi bị thương, khi mất mát người thân, khi lo cho sự nghiệp, hạnh phúc của các con lúc thuận lợi, lúc khó khăn. Đến giờ này Cha Mẹ tôi cũng đã được thảnh thơi phần nào dù vẫn chưa hết nỗi lo cho các con, các cháu. Tôi chỉ mong sao Cha Mẹ tôi luôn được mạnh khoẻ, sống vui vẻ, an nhàn tuổi già. Muốn được đưa Cha Mẹ đi đây đi đó du ngoạn thụ hưởng nhưng Cha Mẹ cao tuổi lại ngại đi. Cũng may trước năm Covid-19, Cha Mẹ cũng đã được trải nhiệm một số kỳ nghỉ cùng gia đình tôi tại Vinpearl Đà Nẵng, Hội An, Nha Trang, Phú Quốc, đặc biệt chuyến đi kỷ niệm đáng nhớ có đầy đủ cả ba anh em Cha tôi cùng mẹ tôi và ông Bảy- Chú ruột Mẹ tôi (Ông Bảy và Bác tôi là 2 người chiến sỹ cách mạng cùng bị tù đầy từ 1968-1973) thăm lại Nhà tù Phú Quốc sau 45 năm ra tù (1973-2018). Cha Mẹ tôi cùng Ông Bảy và hai Bác tôi rất vui về chuyến đi này. Nếu có thể làm gì cho Cha Mẹ vui thì tôi luôn sẵn sàng. Nếu có thời gian bố trí về quê được là cả gia đình tôi lại về quê thăm Cha Mẹ. Nếu có việc gì đóng góp được cho quê hương, giúp đỡ người thân, hộ nghèo hay học sinh nghèo vượt khó là tôi luôn sẵn sàng để Cha Mẹ tôi được vui và tự hào về con gái.
Tổ chức cho Cha Mẹ và người thân đến thăm lại Nhà tù Phú Quốc, tôi càng thêm xúc động về sự anh dũng của những người lính quật cường thời chiến. Chuyến đi cũng giúp tôi càng thêm quyết tâm với tâm niệm: Nếu có việc gì có thể đóng góp và báo hiếu cho Cha mẹ, cho quê hương, cho người thân, tôi sẵn sàng làm.
Khi biết đến cuộc thi viết về “Cha và con gái” tôi đã gửi thông tin cho Cha tôi. Cha tôi cũng đã trăn trở tâm huyết cả tuần để viết bài dự thi kể chân thật về hai con gái đặc biệt là về tôi, niềm tự hào của Cha. Đúng ra là Tôi cũng không viết bài dự thi này nhưng vì 2 lý do: Thứ nhất: Thật sự là dịp hiếm có, Tôi cũng muốn thổ lộ tình cảm từ sâu thẳm trong trái tim Con gái gửi tới Cha. Để Cha tôi có thêm niềm vui khi tuổi già. Thứ hai: Điều tôi muốn chia sẻ nhắn nhủ tới những bạn đọc (nếu có cơ duyên đọc bài của tôi) một điều khẳng định: Môi trường giáo dục trong Gia đình thực sự rất quan trọng với các con cái, đặc biệt tính cách và quan điểm, suy nghĩ, hành động của Người Cha, Người Mẹ ảnh hưởng trực tiếp đến các con rồi đến các thế hệ sau này. Vì thế, có cơ hội được làm Cha làm Mẹ thì hãy luôn sống tốt, rèn luyện bản thân trở thành tấm gương sáng cho các con noi theo. Mỗi gia đình là một tế bào tốt của xã hội thì chúng ta sẽ cùng nhau xây dựng được một Xã hội văn minh tốt đẹp và chắc chắn sẽ cùng nhau góp phần xây dựng đất nước phồn vinh, giàu đẹp và vững mạnh./.
Đinh Thị Thuý